Ngô Tú Mẫn vẫn duy trì tư thế cũ, cứ nhìn lên trần nhà không biết đang nghĩ gì.
Ôn Nhiên cũng mặc kệ cô ta nghĩ gì, dứt khoát lên tiếng: “Dạo một vòng Quỷ Môn Quan, nghĩ thông chưa?”
Ngô Tú Mẫn đã nghe tiếng cô từ trước, vẫn không phản ứng.
Lúc Ôn Nhiên bị trầm cảm từng đọc không ít sách vở về sức khỏe tâm lý, cũng từng đọc rất nhiều hạt giống tâm hồn. Bây giờ đã có chỗ dùng.
Lại nói tiếp: “Tôi biết bây giờ cô không có chuyện gì cả, cô có thể không trả lời, không nói chuyện, nhưng tôi phải nói với cô một sự thật. Cô chết rồi, tôi sẽ không đau lòng cho cô, Thẩm Nam Chinh cũng sẽ không đau lòng cho cô, những người không liên quan càng không đau lòng cho cô.Từ những việc cô làm, chết một ngàn một vạn lần cũng là cô tự mình chuốc lấy, chưa đưa cô đến Cục công an đã là nể mặt con trai cô rồi.
Bây giờ chỉ có mình con trai cô Tôn Khải Chí đau buồn mà thôi. Hôm nay cậu bé khóc rất nhiều lần, cứ luôn tìm mẹ. Cô nhảy sông có thể lập tức kết thúc tất cả không còn vướng bận, nhưng con trai cô sẽ ngỡ như trời sập.
Cậu bé đã không còn cha, nếu cả mẹ cũng không còn, con đường sau nay khó đi cỡ nào cô hiểu rõ hơn ai hết! Không ai có thể thay thế tình yêu của cha mẹ, có người cực khổ cả đời cũng chưa chắc sinh được con, nhưng cô có con rồi lại không biết quý trọng, đúng là nghiệp chướng mà.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT