Cô nhói lòng, khẽ xoa xoa những vết thương hoặc rõ hoặc mờ kia, hỏi: “Đau không?”
Tiểu Chí lắc đầu: “Không đau, cháu quen rồi.”
Ôn Nhiên kinh ngạc: “Những vết thương này làm sao mà có?”
Tiểu Chí cúi đầu không đáp.
Ôn Nhiên lại thấp giọng hỏi: “Mẹ cháu véo ư?”
Tiểu Chí ứa nước mắt nhìn cô, khẽ nức nở: “Cháu không trách mẹ cháu, nếu véo cháu có thể khiến mẹ vui vẻ hơn thì cháu cũng sẵn lòng.”
Tay Ôn Nhiên hơi run, cô chưa bao giờ thấy người mẹ nào nhẫn tâm như vậy, nỡ xuống tay với đứa con sáu bảy tuổi, đau lòng hơn nữa là tính hiểu chuyện của Tiểu Chí, tuổi còn nhỏ mà đã phải chịu nỗi bất hạnh trong gia đình mình sinh ra.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT