Kim Bảo Lỵ dựa vào cửa sổ và nói: “Mình hiểu rằng thời gian tồi tệ nhất đã qua. Mình uống lại thuốc chỉ là sợ rằng sau khi trở về đại lục sẽ nhớ lại những điều đau buồn và bị trầm cảm trở lại, uống thuốc thực sự tốt hơn nhiều.”
Ôn Nhiên không biết khoảng thời gian nghiêm trọng nhất của cô ấy đã vượt qua như thế nào, nhưng lại có cảm giác xót xa.
Chỉ ai từng bị bệnh trầm cảm, mới hiểu được trong lòng cô ấy đã khổ sở như thế nào.
Tuy rằng ngoài miệng cô ấy nói đã khá hơn nhiều, Ôn Nhiên vẫn có chút không yên lòng.
Nhưng bây giờ cô ấy sắp kết hôn rồi, để cô ấy uống một đống thuốc chắc chắn không phải chuyện tốt.
Ôn thanh nói: “Mấy năm nay mình có nghiên cứu vài kĩ thuật xoa bóp, cũng có thể trị chứng trầm cảm, buổi tối mình thử cho cậu xem.”
Kim Bảo Lỵ hé miệng muốn từ chối, nhưng lời đến bên miệng lại đổi thành: “Được, các cậu đu đường xa như vậy, hẳn là cũng đói bụng rồi chứ?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT