Khóe miệng của cục trưởng Thái co giật: “Việc này, việc này, phần thưởng này cũng không phải một mình chú có thể quyết định, vẫn phải nộp đơn gửi lên trên. Muốn lương của toàn thể công nhân viên thì không thực tế cho lắm, 25 đồng đã là tiêu chuẩn cao nhất rồi. Tiểu Lục, nói tới đây thật ra chú phải phê bình cháu, giống như ai kia, làm việc tốt cũng không cần để lại tên chứ đừng nói gì đến phần thưởng.”
“Nếu chú nói như vậy thì cháu hiểu rồi.” Ông Nhiên không tiếp nữa, ai thích đi thì đi, dù thế nào thì cô cũng không đi.
Cục trưởng Thái còn tưởng là cô khiêm tốn tiếp thu lời phê bình của mình, mỉm cười nói: “Tiểu Lục cháu yên tâm, cũng không phải là chú không thưởng cho cháu, không khen thưởng cũng không phải là phong cách của chú.”
“Cháu hiểu rồi, bây giờ cổ cháu đáng rất đau.” Ôn Nhiên khéo léo ra lệnh đuổi khách, nể mặt Thẩm Triệu Đình nên giữ lại chút thể diện cho ông ấy.
Cục trưởng Thái lúng túng, sau khi ra khỏi cửa còn bảo cô suy nghĩ thêm.
Nhưng cục trưởng Thái đi chưa được mười phút là Ôn Nhiên nhanh chóng thu dọn đồ đạc.
Đồ cũng không nhiều, chủ yếu là kiểm tra xem có sót đồ gì không.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT