Mặc dù Thẩm Nam Chinh đã giảm tốc độ và định dừng lại khi nhìn thấy ông Nghiêm nhưng cô vẫn bị sốc đến mức chân đau nhức.
Cơn đau ở chân cũng thuyết phục cô rằng đây không phải là mơ, người trước mặt cô quả thực chính là ông Nghiêm.
Thẩm Nam Chinh lo lắng chân của cô, không để ý tới vẻ mặt của cô, tức giận nói: “Sao em vội thế? Chờ tôi dừng lại rồi hẵng xuống!”
Ôn Nhiên nhận ra sự hớ hênh của mình, cúi xuống sờ vào mắt cá chân cô.
Bởi vì quá phấn khích khi được nhìn thấy ông Nghiêm, nước mắt rơi xuống, vô tình rơi xuống bàn tay đưa ra của Thẩm Nam Chinh, Thẩm Nam Chinh cho rằng giọng điệu của anh quá mạnh mẽ nên giọng nói dịu đi: “Thực xin lỗi, trách tôi mới đúng!”
Ôn Nhiên vội vàng lau nước mắt nói: “Không sao đâu, chỉ là chân tôi đau thôi, có phải tôi quá nũng nịu rồi không?”
Lúc này Thẩm Nam Chinh thật sự muốn ôm cô, cuối cùng nói: “Cô gái thì nũng nịu một chút cũng tốt.”
Ôn Nhiên: “...”
Ôn Nhiên càng rơi nước mắt vì những lời này.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT