“Tôi không chê đâu.” Trong ấn tượng của Thẩm Nam Chinh, Ôn Nhiên thích sạch sẽ, trước mặt anh luôn tỏ ra gọn gàng ngăn nắp. Anh nghĩ sẽ khá dễ thương nếu tóc cô được cố tình làm rối tung như thế này. Sau đó anh nói: “Chỉ cần chính cô không ghét là được.”
Ôn Nhiên: “...”
Đúng là Ôn Nhiên không thể chịu được loại người lôi thôi cẩu thả, nhưng trong ký ức của cô, cô chỉ là chưa bao giờ sống tùy tiện như vậy trước mặt Thẩm Nam Chinh thôi, cô luôn sống rất dè dặt, thậm chí không hề bộc lộ tính cách thật của mình, chán nản đến mức không thể thở nổi.
Vuốt tóc cũng là để thuyết phục Thẩm Nam Chinh bỏ cuộc, nếu ra ngoài mà đội một cái tổ chim trên đầu thì cô sẽ không bao giờ làm được.
Cô không giấu được nên hỏi: “Anh đã chuẩn bị điều bất ngờ gì thế?”
“Cô tới đó sẽ biết!” Thẩm Nam Chinh không nói thẳng, bởi vì nếu anh nói ra, cũng sẽ không có gì kinh ngạc.
Ôn Nhiên đóng cửa lại: “Chờ một chút.”
Thẩm Nam Chinh nhếch môi, xuyên qua cửa nói: “Cô từ từ thu dọn, tôi không vội.”
Ôn Nhiên: “-_-||”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play