Dùng âm thanh chỉ hai người nghe được nói với cô: “Đừng khóc, chỉ là phim thôi.”
Ôn Nhiên nắm chặt khăn tay, lau đi khóe mắt ướt át.
Phim cũng thế, ngoài đời cũng có thể xảy ra. Cũng chỉ có người trong cuộc mới hiểu được sự chua xót đó, còn người ngoài cũng chỉ là quần chúng mà thôi.
Đi ra khỏi rạp chiếu phim, vẫn còn rất nhiều người chưa thoát ra khỏi bộ phim.
Lời kịch quen thuộc đang không ngừng vang lên từ trong miệng những người xem đi ra khỏi rạp, sự nhiệt tình của mọi người tăng vọt.
Nguyễn Linh và Kim Bảo Lị xem lúc sau, hai mắt cũng đỏ bừng, nói theo đám người kia: “Bán hoa đây, có hoa tường vi, còn có hoa đỗ quyên...”
Ôn Nhiên đang muốn đuổi theo bọn họ, lại đột nhiên bị ai đó chặn lại.
Cơ thể mất khống chế ngã về phía trước. Nhưng giây tiếp theo, cô ngã vào trong một khuôn ngực rộng lớn.
Ôn Nhiên ngẩng đầu, cảm thấy nhẹ nhõm, may mắn thay, Thẩm Nam Chinh ở phía sau cô.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play