Lục Tương vỗ vỗ vai cậu ấy, “Học hỏi chị một chút, em muốn học không chỉ có nhiêu đó đâu.”
Lục Phóng bĩu môi, “Nói chị mập chị còn thờ dài!”
“Ha ha ha, em không có mập!” Lục Tương cười đến vui vẻ.
Tính cách này của cô ấy rất tốt, bởi vì cuộc sống thuận lợi, trên mặt đều có nếp nhăn khi cười,
Nhưng mà cũng không làm ảnh hưởng giá trị nhan sắc, dù sao cô ấy còn phải dựa vào nhan sắc để ăn cơm.
Vương Mẫn Chi vừa vào cửa liền nghe thấy tiếng cô ấy cười, “Nói cái gì vậy, vui như vậy?”
“Mẹ, hôm nay mẹ làm món gì ngon vậy?” Lục Tương đi qua giúp bà ấy xách đồ, thị lực đứng thứ nhất.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT