“Cô không nhìn tôi sao biết tôi nhìn cô!” Nguyễn Lương Sách ba hoa: “Hơn nữa dành thời gian nhìn cô không bằng tôi nhìn em gái Ôn Nhiên, em gái Ôn Nhiên xinh đẹp hơn!”
Kim Bảo Lị xém chút hộc máu: “Ý anh là tôi không đẹp?”
Nguyễn Lương Sách độc miệng nói: “Xem ra cô vẫn có tự biết hiểu lấy, đúng là trẻ nhỏ dễ dạy!”
Kim Bảo Lị: “Cái – cái”
Nguyễn Lương Sách cãi thắng, vô cùng đắc ý.
Vừa mới quay đầu anh ấy đã đụng phải một bộ đồng phục màu lục, bị cảm giác áp bức bất chợt đẩy lùi về sau vài bước.
Lúc Nguyễn Lương Sách tới quân đội tìm anh cả có gặp qua Thẩm Nam Chinh, cũng từ trong miệng anh cả biết được rất nhiều sự tích anh dũng của anh. Dùng bốn chữ “tuổi trẻ triển vọng” để hình dung anh là quá hời hợt, anh chính là nhân vật đoàn Thần của đội điều tra.
Không ngờ lại có thể gặp được anh ở đây. Anh ấy vui tới mức trực tiếp muốn xem nhẹ cảm giác áp bức này.”
“Anh Thẩm, anh còn nhớ tôi không, tôi là em trai Nguyễn Lương Tắc, Nguyễn Lương Sách.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT