Hạt mưa rơi tí tách như mành ngọc, tựa hồ vây nhốt toàn bộ hoa cỏ cùng cây cối bên trong tấm lụa lụa mỏng.
Hai người đi trên đường, Tạ Ngự Trần nghiêng ô hướng về bên cạnh một chút.
Yến Tuyết Không đỡ thẳng cán ô, nói: “Huynh coi chừng bị dính nước, không cần phải chăm sóc ta như vậy.”
Thân thể áp sát quá gần khiến y có mấy phần không được dễ chịu, nhưng mà Tạ Ngự Trần kiên trì dùng một cái ô ngăn cản y lấy ra ô khác, cũng không cự tuyệt được.
Yến Tuyết Không nghĩ, dù sao cũng là Nguyên thần Thiên tôn, thái độ có ôn hòa đi chăng nữa thì trong xương vẫn là dáng vẻ bá đạo hung hăng.
Tạ Ngự Trần không tiếp lời này, chuyển qua đề tài mà ngày hôm qua chưa nói xong.
"Yến Yến, ngươi biết cái gì gọi là thần sao?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT