Bữa sáng không khó ăn như trong tưởng tượng của Tạ Ngự Trần khi hắn tiếp nhận.
Tích cốc hơn ba trăm năm, làm thần quá lâu nên hắn đã không còn nhớ được mùi vị mỹ thực nhân gian là như thế nào nữa rồi, hắn chỉ là không nhớ rõ cảm giác hưởng thụ khi làm người chứ không phải hắn chưa từng là người đã nếm qua ẩm thực.
Yến Tuyết Không nhìn hắn đang ngẩn người, liền nâng khuôn mặt nhỏ, hỏi: "Kiếm Linh ca ca, ăn ngon không?"
Tạ Ngự Trần: "Không biết, nếm không ra mùi vị. "
Ngự trù hoàng cung Đại Yến cơ hồ là người có tay nghề giỏi nhất, nguyên liệu nấu ăn cũng được tuyển chọn tươi ngon nhất, đây có lẽ lần đầu được đánh giá như thế này.
Hoa Nguyệt Lung nghe xong, nàng cười nói: “Ngày mai thử xem món khác thế nào, được rồi, Yến Yến có đặt tên cho ngươi chưa? Vẫn luôn gọi kiếm linh, kiếm linh, ta không biết làm sao gọi tên ngươi.”
Bé con lập tức nhấc tay: "Quá..."
Tạ Ngự Trần đánh gãy lời y, nói: "Quân Ngự."

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play