Mộ An nghiến răng nghiến lợi, rất muốn cắn lên người Ảnh Nhất để để lại một dấu vết thật sâu.
Nhưng nhìn cơ thể đầy thương tích của Ảnh Nhất, hắn thực sự không nỡ ra tay.
Cuối cùng, hắn chỉ nhẹ nhàng ngậm lấy, cắn để lại vết đỏ ửng, rồi buông tha trước khi Ảnh Nhất hoàn toàn tỉnh dậy.
Hơi thở của Ảnh Nhất hỗn loạn, đôi mày hơi nhíu lại, có dấu hiệu tỉnh giấc nhưng vẫn chưa hẳn.
Không phải vì Ảnh Nhất lơ là hay thiếu nhạy bén.
Mà là do y đã chăm sóc Mộ An suốt hơn mười năm, thậm chí còn ngủ chung giường nhiều năm trời, quá quen với hơi thở của hắn nên chẳng nảy sinh chút cảnh giác nào.
Mộ An nhẹ nhàng bò qua người Ảnh Nhất.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT