Lúc Tần Đại Giang đến thì mặt mày buồn rười rượi, lúc về thì tươi cười hớn hở, Vạn Diễm Phương không cần hỏi cũng biết chuyện này chắc chắn đã được giải quyết, cho nên yên tâm bế cháu trai đi ngủ.
Sáng sớm hôm sau, Tần Đại Giang ăn sáng xong thì đi thẳng đến phòng làm việc của chủ nhiệm xã, đem chủ ý của Tần Thư Duyệt nói cho chủ nhiệm Hồng nghe.
"Tốt, tốt, đồng chí Tần à, đồng chí là một đồng chí tốt, có tầm nhìn, có viễn kiến, hết lòng vì nhân dân, là một cán bộ tốt."
"Đây.... còn không phải là nhờ chủ nhiệm Hồng lãnh đạo tốt sao, xã chúng ta trên dưới một lòng, không còn những chuyện bẩn thỉu đó nữa, tự nhiên mọi người đều chung sức."
Ai cũng thích nghe lời hay ý đẹp, chủ nhiệm Hồng cũng không ngoại lệ.
Chuyện được giải quyết, lại nghe được một tràng lời hay ý đẹp, tâm trạng của chủ nhiệm Hồng tốt lên trông thấy, Tần Đại Giang nhân lúc này tiến đến gần chủ nhiệm Hồng, nhỏ giọng nói: "Chủ nhiệm à, ông xem bây giờ là lúc khó khăn nhất, tôi cũng không muốn làm phiền mọi người, cái danh hiệu lao động mẫu mực và công trạng hạng nhất đó có thể không phát cho tôi được không?"
"Được chứ, tôi biết nỗi lo của đồng chí, sẽ không tuyên dương ở đại hội nữa, chỉ là hơi tủi cho đồng chí và nha đầu Thư Duyệt, chuyện lớn như vậy mà phải lén lút nhưng đồng chí yên tâm, sang năm tôi nhất định sẽ bù đắp cho hai người."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play