Các đội viên tranh nhau chạy về nhà, không chạy không được, về nhà còn phải nấu cơm, không nhanh thì không đủ thời gian.
"Ôi, may mà Thư Duyệt có việc làm, không cần xuống đồng kiếm công điểm để nuôi sống bản thân, nếu không cả nhà chúng ta phải giống như những đội viên khác, liều mạng chạy về, còn chẳng ăn được miếng cơm nóng nào."
Cao Văn Chí dùng khăn tay lau mặt, vừa nói vừa phàn nàn với bố mẹ.
"Thằng nhóc thối, đừng có nghĩ Thư Duyệt làm vậy là lẽ đương nhiên, cẩn thận mẹ đánh mày."
"Mẹ, con biết, con biết, con không phải là loại người không biết điều."
Về điểm này, Thím Cao vẫn rất tự tin, dù sao cũng là con mình, bà vẫn hiểu rõ về nhân phẩm của con, tuyệt đối không làm ra chuyện vong ân bội nghĩa này.
Ăn sáng xong, đội trưởng đặc biệt phê duyệt cho Tần Thư Duyệt nghỉ nửa buổi sáng, để cô vào thành mua thêm thuốc.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play