Âm nhạc đã làm rối loạn suy nghĩ của Tiểu Mai, khiến cô vốn định từ chối nhưng lại không thốt nổi nên lời: “... Bố mẹ tôi vốn là những tiểu thương, buôn bán nhỏ để mưu sinh. Một ngày nọ, có người thương nhân tới nói muốn đặt một đơn hàng lớn. Họ vui mừng khôn xiết.”
Vừa kể, giọng Tiểu Mai dần nghẹn lại. Trong khi đó, Tô Dung đã gần như đoán ra toàn bộ sự thật.
Quả nhiên, cô tiếp tục nói: “Vì đơn hàng đó, gia đình tôi gần như dốc sạch toàn bộ tiền bạc tích lũy. Nhưng chẳng bao lâu sau khi giao dịch hoàn tất, chúng tôi mới phát hiện ra số tiền mà người đó đưa đều là tiền giả!”
“Báo cảnh sát chứ!” Tô Dung không nhịn được xen lời.
Tiểu Mai lập tức gào lên trong cơn phẫn nộ: “Cô nghĩ rằng chúng tôi không muốn sao? Nhưng cái tên đó vốn sử dụng thân phận giả, dù có báo cảnh sát cũng chẳng bắt được gã. Bố mẹ tôi chịu không nổi cú sốc này, đã cùng nhau tự sát... chỉ còn lại tôi...”
Cô hít một hơi thật sâu, như thể đang cố nuốt hết mọi yếu đuối vào trong lòng: “Cho đến một ngày, tôi lại nhìn thấy cái tên thương nhân đó...”
Đến đây, Tô Dung đã hoàn toàn hiểu được câu chuyện. Người đàn ông dầu mỡ kia chính là gã thương nhân từng lừa gia đình Tiểu Mai bằng tiền giả. Cô tìm đến gã thực chất là để báo thù.
“Vậy cô định ngăn cản tôi sao?” Giọng Tiểu Mai lạnh lẽo vang lên.
Tô Dung khẽ cười khổ một tiếng. Tất nhiên cô không có ý định ngăn cản Tiểu Mai. Trong mắt cô, gã đàn ông này đúng là đáng chết. Nhưng vấn đề nằm ở chỗ, nước đã dâng đến đầu gối cô rồi. Nếu cứ tiếp tục như vậy, chưa cần đến Biển Tĩnh Mịch, cô cũng sẽ phải chôn cùng gã ta mất.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play