Tôi sững sờ quay đầu lại.
Cậu ấy đứng ở lối vào ban công, dáng người cao ráo, làn da nhợt nhạt một cách bệnh tật. Ánh nắng chiếu lên gương mặt, tạo nên sự hòa quyện giữa sáng và tối, đẹp đến nghẹt thở.
Đôi mắt cậu ấy rất đẹp, nhưng lại không có tiêu điểm.
Cậu ấy không nhìn thấy.
Thấy tôi không trả lời, Lục Diêu Hành lạnh lùng nói: “Em nhảy từ đây cũng chẳng chết được đâu, mới tầng hai thôi. Nhưng có lẽ sẽ bị què.”
Tôi hỏi: “Làm sao anh biết?”
Lục Diêu Hành im lặng một lúc, rồi nhẹ nhàng nói: “Vì tôi cũng từng nghĩ như vậy.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play