Bích Lan quỳ xuống, dập đầu liên tục, m.á.u từ trán rỉ ra, miệng không ngừng cầu xin tha mạng.
Tam công chúa gọi người mang gương đến, nhìn vào gương mặt mình, ánh mắt lạnh lẽo. Nàng soi trái soi phải, rồi lại túm lấy mặt Bích Lan mà nhìn chằm chằm.
Nàng lạnh giọng hỏi: “Là bản cung đẹp, hay con tiện nhân này đẹp hơn?”
Cả đám nô tài xung quanh vội quỳ rạp xuống, đồng thanh đáp: “Tất nhiên là công chúa đẹp hơn!”
Tam công chúa cười, nhưng nụ cười ấy không đạt đến đáy mắt, mà chỉ khiến gương mặt nàng trông thêm méo mó và độc ác:
“Đã vậy, nếu con tiện nhân này xinh đẹp đến thế, chi bằng để ả tự nhảy xuống giếng, để nước trừng phạt ả. Các ngươi nói xem, có phải không?”
Bích Lan – người từng là thị nữ tâm phúc nhất của Tam công chúa – tuyệt vọng nằm rạp trên đất.
Ai có thể ngờ rằng chỉ một khắc trước, nàng vẫn còn phong quang vô hạn bên cạnh chủ nhân.
Tam công chúa cười lạnh: “Bản cung là công chúa, ả chỉ là một con tiện tỳ! Dù hầu hạ bản cung bao năm, tiện tỳ mãi mãi cũng chỉ là tiện tỳ! Làm gì có tư cách để nói đến tình nghĩa!”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play