Ta, Tiểu Hoàng với tiểu đạo cô chật vật chạy trốn, ngẩng đầu liền nhìn thấy tuấn nhan càng ngày càng gần của Phượng Triêu Văn, áo khoác màu đen khiến toàn thân hắn ẩn trong bóng tối, hắn cưỡi ngựa đen bay qua ánh trăng như nước... Hắn giương cung đáp kiếm, tên vàng phá không mà đi... Thiết kỵ hộ vệ đánh tới như sét, cả vùng đất dưới chân trong nháy mắt lay động, thiết kỵ phân ra chạy qua hai bên chúng ta, trong nháy mắt bao phủ chúng ta...
Sau đó là vô tận tiếng động, ta dắt Tiểu Hoàng, Tiểu Hoàng dắt tiểu đạo cô giận đến sắc mặt biến thành màu đen, như nước thủy triều thối lui về trên bờ cát, ngơ ngác đứng tại chỗ...
Một người một ngựa chậm rãi tới gần, nam nhân tuấn mỹ như thần hướng ta vươn tay, ta một tay vững vàng nắm Tiểu Hoàng, không dám đưa tay ra, hắn đợi đã lâu, trong con ngươi một mảnh băng hàn, rốt cục khẽ cười nói: “Hoàng hậu của trẫm, nắm c.h.ặ.t t.a.y nam nhân khác không chịu buông ra...” Nháy mắt ta thấy được sát ý ở trong mắt hắn.
... Cha, con xin lỗi ngài, tên khốn kiếp trước mắt này, ta cũng không thể bới phần mộ nhà hắn báo thù, lại không thể làm gì hắn... Hơn nữa ánh mắt lạnh như băng mang theo sát khí của hắn thật khiến người run rẩy... Tiết khí, ta thật ra thì đã không có lâu rồi!
Khi ta bị hắn cúi người chặn ngang ôm lấy, bị buộc buông tay Tiểu Hoàng ra, rơi vào áo khoác của hắn, không nhịn được uất hận... Ai có thể hiểu đau khổ khi người nhỏ yếu đối mặt cường quyền a? Hoàng đế bệ hạ hắn khẳng định quên, ta ngoài có khẩu vị tốt, còn có một bộ răng tốt!
Ta ôm cánh tay hắn, hung hăng cắn, bắp thịt cứng rắn vào miệng như sắt đá, ta cũng thề phải cắn xuống một miếng trên người hắn...
Bên tai là thanh âm kinh dị của Tiểu Hoàng và tiểu đạo cô, cuối cùng ta nghe đến một tiếng cười khẽ: “Chẳng lẽ là Dực Vương chưa cho nàng ăn thịt? Nhìn thấy trẫm muốn ôm cắn một miếng...”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT