Trời cao chứng giám! Lúc ấy ta cho rằng, Phượng Triêu Văn chính là cấp trên trực tiếp của ta.
Tỷ như pha trà, rót nước, đ.ấ.m lưng cho cấp trên, kỳ thật đều là việc nên làm?
Nhưng, ngủ chung ở trên giường lớn với cấp trên... Cái này vô luận như thế nào cũng có điểm không thể tưởng tượng nổi!
Buổi tối vừa mới tỉnh, nhìn thấy hắn ngồi ở trước bàn xem chiến báo đến nửa đêm, ta trên giường ngủ mờ mịt, trong mộng một mảnh hoang vu, trong đầu vô cùng đau đớn, chân thật đến khó chịu được, ta ở trong mộng toàn âm thanh kêu thảm thiết, giống như không chỗ có thể trốn, lúc chung quanh bàng hoàng, bị người dùng sức lay tỉnh: “An Dật... An Dật... Tỉnh... Đầu lại đau sao?”
Ta chớp chớp mắt, cả người không còn chút sức lực nào, toàn thân nhớp nháp giống mới bị nhúng nước. Mắt phượng mang theo tơ m.á.u của Phượng Triêu Văn đang ở trước mắt, bàn tay nhẹ nhàng vỗ vỗ ở phía sau lưng ta.
Ừ, cấp trên này thực xứng chức, chẳng những quan tâm áo cơm của thuộc hạ, cả tâm lý khỏe mạnh cũng quan tâm!
Ta mờ mịt ngẫm nghĩ, không nhớ nổi cảnh mộng ngắt quãng vụn vặt, chỉ là trí nhớ khắc sâu cảm giác đau đến tận xương, sờ lên đầu của mình, chỉ cảm thấy mê muội một hồi, nhắm mắt lại lau mồ hôi trên trán: “Ta mộng thấy đầu của mình đau quá... Đau quá, đau quá...”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT