Có đôi khi trong đầu của ta sẽ có mảnh nhỏ ký ức đứt quãng hiện về, như trong tích tắc mới tỉnh vừa rồi, ta nhớ được rành mạch, trước trận vạn quân, Phượng Triêu Văn một giáo đ.â.m về phía ta, ta giơ thương lên đỡ, sau lưng bị người nện một búa nặng nề... Vì vậy Phượng Triêu Văn kinh ngạc nhìn chằm chằm cây giáo của mình đánh lên đầu ta...
Trước khi bất tỉnh ta đang suy nghĩ gì?
Hiện tại nghĩ tới, biểu lộ kinh ngạc đó, như thế nào cũng không nên xuất hiện trên mặt Phượng Triêu Văn a!
Hai quân gi­ao chiến, nếu đánh trúng tướng quân đối phương mà lại kinh ngạc, nếu như g.i.ế.c tướng quân đối phương, có phải là muốn tự sát để tạ tội?
Đương nhiên Phượng Triêu Văn cũng không có tự sát tạ tội, lúc ấy ta lập tức rơi xuống, thiếu chút nữa bị loạn quân đạp thành bùn, chưa từng nghĩ, lại ngã vào trong n.g.ự.c một cái khôi giáp cứng rắn... Khôi giáp trên người Phượng Triêu Văn đập đến răng của ta, ta ngậm miệng đầy m.á.u tanh, phun ra một bún m.á.u thật to...
Ta ôm đầu ngồi ở trên giường, bên cạnh có thân thể ấm áp mà quen thuộc của nam nhân dựa tới, có lẽ là ban đêm, ngay cả thanh âm cũng ôn nhu đến kỳ lạ: “Tiểu Dật, đầu ngươi lại đau?”
“Ta mộng thấy ngươi một giáo đánh ta xuống ngựa, sau đó đem ta bắt làm tù binh.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play