Khi Phượng Triêu Văn hạ triều trở về, Đức Phi đã đi rồi.
Hắn ngồi ở trên giường rồng, duỗi cánh tay kéo ta đang trốn ở trong chăn ra, như kéo một đứa bé, nhéo một cái trên mặt ta, hỏi: “Đang suy nghĩ gì?”
Ta thở dài, rất là ưu sầu: “Bệ hạ, ta cảm thấy ta lên cân.”
Hắn trầm thấp cười, thanh âm ôn nhu mà dễ nghe: “Ừ, lên cân thì tốt.” Thuận tay nhéo nhéo hông ta, “Xác thực thêm chút ít thịt.”
Ta đẩy tay của hắn ra, càng ưu sầu: “Bệ hạ ngươi không phải muốn nuôi ta cho béo lên lại g.i.ế.c đi?”
Hắn đem trán kề vào trán ta, ánh mắt thật sâu nhìn vào mắt ta, giống như muốn nhìn thẳng vào nội tâm sâu thẳm của ta, nửa thật nửa giả nói: “Có thể!”
Ta ở trong lòng hắn nhẹ rụt lại, cắn răng thở dài: “Ta biết rõ ngài không có lòng tốt như vậy!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play