Về đến trước cửa nhà, ta lễ phép xuống ngựa chào Phượng Triêu Văn, hắn nói: “Không vội không vội. Bổn cung nhìn An tiểu tướng quân tiến vào lại đi cũng không muộn.”
Ta rất muốn sớm vứt bỏ gánh nặng này, đập thùng thùng vào cửa, liên tục kêu la: “Đồng bá, mở cửa nhanh!”
Cửa chính ken két mở ra, trước mặt bay tới một cây then cửa, mấy năm nay ta sớm luyện thành thói quen, lui thật lớn về phía sau, cánh tay giơ lên bảo vệ đầu, then cửa nện vào vai trái, bang một tiếng rơi trên mặt đất.
Ta xấu hổ quay đầu lại hướng Phượng Triêu Văn cười: “Làm cho thái tử điện hạ chê cười, tính tình cha ta có chút không tốt! Có chút không tốt lắm!”
“Xú tiểu tử, ai tính tình không tốt?”
Thanh âm sau lưng vang lên như tiếng sấm làm ta giật cả mình.
Ta vội vàng nịnh nọt nghênh đón, liên tục an ủi: “Cha của ta tính tình thật tốt!” Tiện tay chỉ một ngón tay về Phượng Triêu Văn: “Ta nói cha hắn tính tình không tốt, mỗi ngày hắn bị đánh...”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play