Ta ở Trọng Hoa điện bị Phượng Triêu Văn vô tình áp bách, tự nghĩ bản thân có thể so với nô lệ, lại đấu không lại gian tà, vì thế tinh thần càng ngày càng sa sút.
Phượng Triêu Văn ước chừng là cảm thấy khi dễ ta quá thảm, ý chí chiến đấu không còn căng tràn, không tốt đối với việc giải phóng áp lực cơ thể và tinh thần của hắn, mấy ngày nay lại cực kỳ hòa khí đối với ta, một ngày ba bữa cũng phong phú không ít.
Đang lúc thể xác và tinh thần nặng nề của ta nhào vào nghiệp lớn nuôi thịt, lập chí muốn đòi về tất cả thịt ba năm này bị đói, ngày đó sau khi Phượng Triêu Văn vào triều, có nữ quan trong cung tiến đến truyền chỉ, thái hậu tuyên ta gặp mặt.
Theo kinh nghiệm từ nhỏ trà trộn trong cung đình của ta, phàm là người có tôn vị trong nội cung, thí dụ như là hoàng hậu thái hậu, tâm lý luôn luôn hơi âm u biến thái, không thể theo lẽ thường để đoán, vừa đúng xứng đôi với tên cầm thú Phượng Triêu Văn.
Hoàng hậu tổng khá tốt một chút, có đương triều hoàng đế âm dương điều hòa, trên tâm lý nhiều ít có chút an ủi, hoặc là có con nối dõi, luôn luôn có trông cậy vào.
Về phần thái hậu, có con không con, cuối cùng là ở goá, nửa đời trước từng giãy dụa trong biển m.á.u cung đình, giờ già rồi, cho dù niệm Phật cũng không nhất định có thể buông đao[37].
Theo nữ quan một đường đi đến Di Ninh cung của thái hậu, ta nói ngon nói ngọt lôi kéo làm quen với nữ quan này, nữ quan kia tán dương không ngừng miệng: “Thái hậu nương nương là người niệm Phật, vô cùng hiền hoà thương yêu, cô nương không cần sợ hãi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT