Không phải là bởi vì ta nói ái phi ngài nhìn nam nhân khác thiếu chút nữa thành hòn vọng phu thôi sao? Ngài cũng không cần lòng dạ hẹp hòi sai sử ta như cung nhân a?
Trong bồn tắm khí nóng mờ mịt, lồng n.g.ự.c Phượng Triêu Văn trần trụi, lười biếng ghé vào bên cạnh ao sai sử ta chạy qua lại, bưng trà rót nước, lúc thì muốn ăn dưa, khi thì muốn ăn quả, từ lúc Tần Ngọc tranh thương tâm chạy trở lại Ngọc Hư Cung, ta liền chưa được yên chút nào.
Ta ỷ vào chính mình da mặt dày, ra sức bận trước bận sau, phi lễ chớ nhìn, Phượng Triêu Văn còn quá hơn, không biết hối cải, ngược lại được một tấc lại muốn tiến một thước, vẫy tay với ta: “An Dật, tới kỳ lưng cho trẫm.”
Ta hoài nghi là mình nghe lầm, mở trừng hai mắt, thanh âm của hắn lại đề cao: “Còn không mau tới kỳ lưng cho trẫm?!”
Nửa thân thể của Phượng Triêu Văn lột sạch quần áo ngâm mình ở trong bể tắm, vốn nên xấu hổ đến mặt đỏ, nhưng giờ phút này hắn chẳng những không đỏ mặt, ngược lại lực uy h.i.ế.p mười phần, mắt phượng thẳng tắp nhìn tới, ý uy h.i.ế.p trong mắt rất nặng. Ta phất phất tay áo, đỏ mặt thẳng tắp đi qua, trong miệng lẩm bẩm: “Coi như là tắm rửa cho Tiểu Hoàng.” Cầm lấy khăn và xà bông bên cạnh, ý bảo hắn xoay người sang chỗ khác, kỳ cọ.
Nửa cái thân thể của Phượng Triêu Văn lộ ra bên thành bể, tóc giống như mực gấm, màu da giống như mật, trên lưng rộng lớn có mấy vết sẹo, cơ thể như sắt, bộ dáng xốc vác như vậy, quả thực không khác gì với một cầm thú lột da. Đáng hận cầm thú này, chà xát hai cái còn rầm rì: “An Dật, ngươi ở trong cung có phải ăn chưa no hay không?”
Người ở dưới mái hiên, không thể không cúi đầu, ta nhịn, gia tăng khí lực.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play