9.
Ngồi ở bàn tiệc bên cạnh, tôi nắm tay Giang Du, tố cáo sự tàn nhẫn của Lục Chước.
“Cô nói vậy, tôi thấy anh Lục đúng là không xứng với cô.”
“Nhìn cô mà xem, gia cảnh đáng thương, phá sản, lại gặp một người đàn ông không yêu mình, vậy mà Lục Chước chỉ cho cô 5.000 một tháng.”
Tôi vội vàng xua tay: “Không không, anh ấy xứng đáng với người tốt hơn.”
Chứ không phải là người tốt nhất như tôi.
Câu nói của một “người thành công” như tôi khiến Giang Du thương cảm, cô ấy ôm lấy tôi.
Để an ủi tôi, cô ấy còn kéo violin tặng tôi một bản nhạc.
Thật là tài năng.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play