22.
Trò hề này cuối cùng cũng bị người hầu phát hiện, họ gọi mẹ Thẩm đến. Trong phòng khách, Vân Điềm khóc lóc kể lể, còn tôi thì lạnh mặt ngồi đối diện, nhắm mắt không muốn nhìn.
“Nếu đã không thể sống chung, vậy Ngọc Khê, con ra nước ngoài đi, bao nhiêu năm nay đều là Điềm Điềm ở bên cạnh mẹ, mẹ quen rồi…” Mẹ Thẩm đột ngột lên tiếng, phòng khách lập tức im phăng phắc, tôi mở mắt, thấy Vân Điềm mừng rỡ khôn xiết.
Mẹ Thẩm tuy để mặc cô ta dựa vào, nhưng ánh mắt nhìn cô ta lại lạnh lẽo, chỉ là Vân Điềm quá vui nên không nhận ra.
Câu nói này như tiếng kèn chiến thắng của cô ta, người khi đắc ý thường bỏ qua những thông tin c.h.ế.t người.
“Được…” Tôi liếc nhìn mẹ Thẩm, im lặng hồi lâu, cuối cùng chỉ thốt ra một chữ.
“Đồ thua cuộc!” Vân Điềm rúc vào lòng mẹ Thẩm, khiêu khích làm khẩu hình với tôi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play