Vừa đến nhà, bà đuổi hết hạ nhân ra ngoài, mẫu nữ đóng cửa lại, coi như một chuyện lớn cần câu trả lời. Đến khi Khanh Vân vừa kể sự việc ra, bà nghe xong lập tức bật cười.
“Ta còn tưởng chuyện gì chứ. Hóa ra chỉ có chút chuyện này?” 
Lâu Nhị phu nhân cười nói: “Rốt cuộc vẫn là trẻ con, chưa từng trải sự đời.”
Khanh Vân không ngờ bà lại xem nhẹ chuyện này.
“Sao đây là chuyện nhỏ được? Dù mùi son dính lên người hắn bằng cách nào, cũng chứng tỏ khoảng cách giữa hắn và son của Nhàn Nguyệt có thể dính lên.” 
Nàng nghiêm túc nói: “Con phạt Nguyệt Hương cũng vì lý do này. Không cần bàn đến việc Nhàn Nguyệt tuyệt đối không phải người như vậy, chỉ xét theo lẽ thường, muội ấy có tâm tính ra sao, hiện tại Trương Kính Trình và Triệu Tu đang theo đuổi, thoải mái lựa chọn, Triệu Cảnh lại chẳng thể cho hôn ước, muội ấy sẽ để ý đến hắn ư?”
“Lùi một vạn bước mà nói, dù muội ấy có để ý đi nữa, cũng là Triệu Cảnh tự bước tới nhiễm son. Trước tiên không nói đến Nhàn Nguyệt, Triệu Cảnh chắc chắn sai. Nguyệt Hương còn đem chuyện này đẩy lên người Nhàn Nguyệt, vừa ngu ngốc vừa xấu xa. Không nhanh chóng sửa chữa, giữ lại sau này ly gián quan hệ giữa con và Nhàn Nguyệt à?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play