Núi xanh miên man, gió núi man mác.
Hàng Diễn ngồi im trong kiệu, trong mắt lộ vẻ tương tư, giọng trầm thấp khàn khàn gọi một tiếng “Sư phụ”.
Gặp phải Hàng Diễn, Sư Dịch bất ngờ. Không kịp nghĩ nhiều, khép mành trong tay lại lần nữa, thừa dịp Hàng Diễn sững sờ xoay người rời đi.
Mới vừa nhấc chân còn chưa đi được một bước, cánh tay căng thẳng, một cổ cự lực cứng rắn kéo y vào trong kiệu. Kiệu hoa bị hai người nam nhân lăn qua lộn lại, “đùng” một tiếng vang thật lớn, lắc lư vài cái.
Bên trong kiệu vừa nhỏ vừa hẹp, Hàng Diễn đặt mông ngồi ở đó, nào còn vị trí của Sư Dịch, bị cứng rắn kéo vào, Sư Dịch buộc phải ngồi nghiêng trên đùi Hàng Diễn.
Hàng Diễn vùi đầu cọ cọ cổ Sư Dịch, giống như tìm lại được trân bảo đã mất đi, mang theo một chút run rẩy: “Mấy ngày qua ngươi đi đâu? Lần này ta không cho phép ngươi đi.”
Sư Dịch nhìn hắn mấy ngày không gặp, lại như đã qua nhiều năm, mặt mũi đầy uể oải, tim co rút vài cái. Vội vàng đưa tầm mắt nhìn về nơi khác, y sợ còn nhìn tiếp như vậy mình sẽ không thể rời đi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play