Tề Ngọc được người ta dìu vào, cậu bé kia rụt rè đi sát bên cạnh hắn. 
Ta khoanh tay, nhìn chằm chằm hai người họ. 
Tề Ngọc bị ta nhìn đến chột dạ, khẽ ho một tiếng.
“Chân ta bị thương không đáng ngại. Bên Thanh Châu khắp nơi đều là nạn dân, ta thấy Tiểu Quả Tử rất đáng thương, liền mang nó về."
Hắn nửa chữ không nhắc đến nguy hiểm, không chút lo cho bản thân. 
Ta tự nhiên biết hắn từ trước đến nay đều là người như vậy. 
Thấy hắn tiều tụy, làm sao nỡ thật lòng giận hắn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play