"Không ngờ tẩu lại là kẻ ngốc, ai ai cũng tránh xa Văn phủ, tẩu còn quay lại giúp chúng ta."
"Khi ta biết mình có lẽ sẽ không bao giờ đi được nữa, ta thật sự muốn đ.â.m đầu c.h.ế.t quách đi, nhưng rồi tẩu mắng mỏ ta, đến mức chính tẩu cũng ngất xỉu vì đói ngay trước mặt ta. Ta nghĩ không thể phụ lòng tẩu, vì chút 'dầu mỡ' tẩu đã nhường cho ta, vẫn nên sống tiếp thì hơn."
Cơn gió nhẹ mang theo chút rạo rực của tháng Sáu thổi qua, Văn Thức Lĩnh nhìn ta, trong mắt ẩn chứa điều gì đó thật sâu sắc mà ta không hiểu.
"Rốt cuộc, tẩu nói với ta rằng không chỉ phải sống, mà còn phải sống cho thật tốt, mọi chuyện mới có thể hy vọng."
"Khi đó, ta thật sự muốn tát mình mấy cái, tại sao lúc trước mắt lại mù như vậy, nghĩ tẩu vừa xấu vừa nghèo. Thực ra, tẩu được gả vào Văn gia, mới là chúng ta trèo cao."
Hắn nói bằng vẻ chân thành đến mức lỗ tai ta cũng nóng bừng lên.
Để làm dịu bầu không khí, ta giơ tay lên, đưa rất gần đến gò má hắn:
"Vậy giờ ta đánh cho đệ một cái, coi như trả lại mấy lời đệ từng mắng ta."
Văn Thức Lĩnh nắm lấy tay ta, trước khi ta kịp phản ứng, hắn đã nhẹ nhàng nghiêng mặt áp lên bàn tay ấy.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT