Vương Tiểu Thanh đoán không sai, lúc này mẹ kế Lưu Thải Hồng và chị kế Vương Mộng Mộng đang chặn trước cửa nhà máy nơi Vương Đại Nghĩa làm việc.
"Mẹ, chúng ta có thể đợi được nó không?" Vương Mộng Mộng cảm thấy ngồi ở chỗ này quá mất mặt, người đến người đi, đợi từ buổi sáng đợi đến bây giờ, còn chưa được ăn gì.
"Chắc chắn có thể, nó có bản lĩnh lắm mà, sổ tiết kiệm, công việc, toàn bộ đều bị nó lấy đi hết, ngay cả lương thực cũng lấy đi, phải biết rằng, gạo trắng và bột mì đều là mẹ tích trữ từ lâu, giờ không còn gì để ăn, nếu nó không muốn xuống nông thôn thì phải đến nhà máy làm thủ tục nhận việc, mẹ không tin không đợi được nó" Nói đến Vương Tiểu Thanh, Lưu Thải Hồng liền tức giận đến run cả người.
Chiều hôm qua, sau khi ăn uống no nê xong, khi hai mẹ con vừa mở cửa nhà ra, phản ứng đầu tiên chính là nhà bị trộm.
Bởi vì Vương Tiểu Thanh nhát như chuột, không có khả năng làm ra loại chuyện này.
Phát hiện sổ tiết kiệm, giấy chứng nhận công việc và các loại phiếu đều mất, Lưu Thái Hồng muốn đi báo cảnh sát, cho đến khi Vương Mộng Mộng phát hiện ra quần áo của Vương Tiểu Thanh cũng không thấy đâu.
Thì hai người mới nhận ra, đúng thật là Vương Tiểu Thanh đã lấy hết mọi thứ đi, Lưu Thải Hồng tức giận đến mức thiếu chút nữa ngất xỉu, còn Vương Mộng Mộng thì khóc lóc thảm thiết bên cạnh.
"Bột mì của tôi, gạo của tôi, công việc của tôi~~" Cả khu nhà đều là tiếng khóc lóc thảm thiết của hai mẹ con bọn họ.
Đến chập tối, hai mẹ con họ mới dọn dẹp xong nhà cửa.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play