Lúc cậu đang ăn bánh mì, Nghiêm Luân chu đáo đưa nước khoáng đến trước mặt cậu. Rõ ràng chuyện sáng nay Bồ Dao bị nghẹn đã để lại bóng ma tâm lý cho hắn, khiến hắn nhớ mãi rằng ăn bánh mì phải đi kèm nước khoáng.
Đợi Bồ Dao uống xong nước, Nghiêm Luân còn biết đặt chai nước trở lại vị trí cũ, còn biết cả thu dọn hết rác.
Bồ Dao thấy thế rất vui vẻ: “Nghiêm Luân, cậu đúng là quá tuyệt! Nhưng cứ thế này cậu sẽ làm tôi béo lên mất! Cậu đúng là tang thi dễ thương đáng yêu, hiền lành nhất thế giới!”
Cậu không tiếc lời khen ngợi, nhưng ngay sau đó nụ cười tắt ngấm.
Vì Nghiêm Luân lại bắt đầu ôm lấy cậu, dụi đầu cọ cọ liếm láp khắp nơi.
Bồ Dao: “… Thôi coi như tôi chưa nói gì.”
Trước khi đi ngủ, Bồ Dao đành cam chịu đi rửa mặt.
Nhìn Nghiêm Luân đứng bất động ở đầu giường như một khúc gỗ đang canh gác, Bồ Dao “hừ” một tiếng, xoay người lại, tỏ vẻ rằng mình đang giận.
Cứ nghĩ tối nay sẽ cảnh giác đôi chút, nhưng không ngờ vừa xoay người lại đã ngủ ngay. Ngủ rất ngon đến gần sáng thì bắt đầu mơ.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT