Từ chương này mình sẽ tập chung vào tuyến tình cảm của Cơ Nhược Phong và Tiêu Nhược Phong.
Còn Bách Lý Đông Quân và Diệp Đỉnh Chi họ đi du ngoạn rồi, cho nên cặp đôi đó mình sẽ ít đề cập đến.
Bây giờ vào truyện thôi
Tiêu Nhược Phong thấy mình đúng là điên mất thôi, tự nhiên đang yên đi tỏ tình Cơ Nhược Phong.
Vì thấy xấu hổ, Tiêu Nhược Phong lập tức từ biệt Cơ Nhược Phong, chạy về Tắc Hạ học đường, Cơ Nhược Phong lần đầu thấy một mặt như vậy của Tiêu Nhược Phong.
Lý Trường Sinh đang uống rượu, thấy đệ tử của mình ưng ý nhất đang xấu hổ chạy trốn
Lý Trường Sinh:
__ Tiểu Thất con sao vậy
Tiêu Nhược Phong :
__ Con không sao ạ
Lý Trường Sinh:
__ Con yêu hậu bối của ta chứ gì
Tiêu Nhược Phong
__ Sao người biết
Lý Trường Sinh:
__ Ta cái gì mà không biết con muốn chinh phục Cơ Nhược Phong hơi khó một chút à
Cuối cùng với sự tư vấn của Lý Trường Sinh, Tiêu Nhược Phong lần nào cũng đến tìm Cơ Nhược Phong, nhưng lần nào cũng bị từ chối, nhưng y sẽ không nản lòng.
Lúc này Tiêu Nhược Phong thầm chửi Diệp Đỉnh Chi trong lòng, hứa giúp ta mà giờ trốn đi cùng trúc mã của hắn rồi, còn mình y biết làm sao chứ.
Tiêu Nhược Phong quyết định đi tìm, huynh trưởng của mình.
Tiêu Nhược Cẩn:
__ Phong nhi đệ sao vậy
Tiêu Nhược Phong :
__ Đệ có người mình thích rồi
Tiêu Nhược Cẩn:
__ Là ai chứ
Tiêu Nhược Phong :
__ Là Cơ Nhược Phong
Nghe đệ đệ nói xong, Tiêu Nhược Cẩn liền biết đệ đệ mình đã u mê Cơ Nhược Phong hết thuốc chữa rồi.
Hắn cũng chỉ còn cách giúp đệ đệ mình thôi, biết làm sao được