Thái Tử dắt tay Lâm Dục trở về, tiểu Thái Tử có nề nếp nhìn trưởng thành không ít. Nhưng cậu nhóc Lâm Dục lại vô tâm không phổi, tung tăng nhảy nhót tựa hồ còn rất vui vẻ.
Chờ đến khi thấy Nhan Hoa, Thái Tử có lễ chào hỏi, Lâm Dục cũng hành lễ với Hoàng Hậu xong, liền hưng phấn chui đầu vào lòng Nhan Hoa.
Nhan Hoa mắng định giáo huấn cậu, Hoàng Hậu lại cười ngăn trở: “Chẳng qua chỉ là tâm tính trẻ con thôi, Lâm phu nhân đừng câu nệ. Người khác ta còn sẽ có điều do dự, nhưng ta tín nhiệm phẩm tính của Lâm phu nhân. Chúng ta vẫn giống như trước đây đi. Nói thật, địa vị cao khó tránh khỏi cô đơn, có một người thả lỏng trò chuyện là điều vô cùng trân quý.”
Nhan Hoa thấy vẻ mặt nàng đầy cảm xúc, nói rất chân thành nên cũng không khách khí. Cô rất hiểu tính cách Hoàng Hậu. Tuy nhiên, nay đã khác xưa, không dám quá phận.
Tiểu Thái Tử cũng bảo Nhan Hoa thường xuyên tiến cung làm bạn với mẫu hậu. Nhan Hoa thấy cậu tuổi nhỏ mà lại già dặn, vừa xúc động vừa buồn cười.
Ai ngờ, xúc động chưa tan thì Thái Tử vừa rồi còn nghiêm trang đột nhiên trở nên thẹn thùng ngượng ngùng. Do dự nửa ngày, mới lấy ra một thứ từ trong ngực đưa cho Nhan Hoa: “Đây là tặng cho Lâm muội muội, phiền Lâm phu nhân chuyển giao.”
Nhan Hoa trợn mắt há mồm.
Hoàng Hậu mới đầu cũng ngẩn ngơ, rồi lại cười không nín được. Từ khi Hoàng Đế đăng cơ, nhi tử thành Thái Tử, nàng không còn nhìn thấy dáng vẻ trẻ con như hiện giờ của nhi tử nữa.
Nhan Hoa không rõ ý Thái Tử. Nói cậu thành thục cũng không đúng, dù sao cậu còn chưa đến mười tuổi, tặng quà cho Đại Ngọc hẳn là không có ý khác. Nói cậu còn trẻ con thì dù sao cũng là Thái Tử còn là ông cụ non, lỡ như thực sự có ý gì đó thì sao? Hơn nữa, Đại Ngọc chơi với cậu lúc mới bốn năm tuổi, không ngờ đến giờ cậu vẫn còn nhớ.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play