Bây giờ Phùng Tử Phong đột nhiên xuất hiện, nghĩ lại cô liền cảm thấy giọng điệu này là đang hỏi tội mình sao! Chẳng lẽ cô thực sự không thể xoay chuyển tình thế? Cuối cùng, cô vẫn sẽ mất Lương Cảnh?
Liễu Na căng thẳng muốn chết, cô nhẹ nhàng đặt tấm ảnh trong tay xuống, vẻ mặt giả vờ bình tĩnh: "Ồ? Vậy sao? Anh Phùng nói với tôi chuyện này làm gì?"
Phùng Tử Phong cười nhẹ, giọng nói bình thản: "Cô Liễu, chúng tôi đã tìm thấy tin nhắn mà cô đã gửi cho tay săn ảnh. Anh ta cũng đã thừa nhận rồi."
"Ha, nực cười." Liễu Na nắm chặt lòng bàn tay, giả vờ bình tĩnh: "Tin nhắn riêng, dù nó có đi chăng nữa thì cũng không thể trở thành bằng chứng. Hơn nữa, tôi hoàn toàn không biết anh đang nói cái gì, tôi cũng không biết thợ săn ảnh nào hết."
“Diễn xuất của cô Liễu rất tốt.” Phùng Tử Phong cười nói, trong mắt hiện lên sự gian xảo.
Liễu Na nhìn vào mắt anh ta liền biết anh ta không còn là cậu thiếu niên ngày trước nữa, trong mắt hiện lên đầy toan tính.
Trong lòng cô cảm thấy lạnh lẽo, không so sánh thì không đau thương, cô vẫn thích ánh mắt của Lương Cảnh hơn, rất trong sạch, anh nhìn bất kỳ người phụ nữ nào cũng bằng ánh mắt trong sạch, không có chút tính toán hay tạp ý nào, có lẽ vì trưởng thành trong một môi trường giáo dục tốt, trong tiểu thuyết anh cũng sống rất tốt, không sóng gió, trên đời này có những người cả đời tranh đấu, tính kế người khác, lại có người sống một cuộc sống an tĩnh, bình lặng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play