12
Vân Châu mở chiếc hộp chứa xác con rắn độc ra cho tăng nhân của chùa xem. Việc cho người xuất gia nhìn thấy cảnh tượng m.á.u me thế này quả thực không hay, nàng ta cười gượng gạo, cố làm dịu bầu không khí.
Trong số các tăng nhân của chùa Vi Sơn, có người chuyên trách y thuật. Họ xử lý vết rắn cắn có kinh nghiệm hơn cả các ngự y đi theo đoàn, nên ta lập tức tìm đến họ.
Một vị tăng nhân chỉ cần liếc nhìn con rắn trong hộp, đã đoán ra loại độc và gật đầu với ta, rồi quay đi bốc thuốc. Những người bị thương được các tăng nhân khác sơ cứu tạm thời.
Ta cúi xuống, chạm nhẹ vào Tô Duẫn, người đã ngất đi từ lâu. Đôi mắt hắn nhắm chặt, yên tĩnh đến mức khiến người khác cảm thấy, trong dáng vẻ đó, hắn mang khí chất thanh cao như một công tử nho nhã.
Ta hỏi vị cao tăng vừa trở lại với bọc thuốc trong tay:
"Liệu có cứu được không?"
Ông ta gật đầu dứt khoát:
"Loại rắn này chúng ta đã gặp nhiều. Trong chùa có tiểu tăng từng bị cắn và đều được cứu sống. Chỉ là vị thí chủ này cơ thể có nhiều vết thương cũ, hồi phục sẽ chậm hơn chút."

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play