Giọng ta bị nhấn chìm trong tiếng pháo, nhưng hắn vẫn nghe được. Hắn cúi xuống, ghé sát tai ta.
Ta nắm lấy bàn tay ấm áp của hắn, từng ngón tay đan chặt vào nhau, dùng cách hắn thích nhất để mười ngón giao nhau. Ta tựa vào lòng hắn, khẽ nói:
“Chàng là người tốt nhất, tốt nhất mà ta từng gặp. Thông minh, dũng cảm, kiên định. Gánh trên vai thù hận và trách nhiệm, nhưng chẳng bao giờ cay nghiệt. Văn thao võ lược đều xuất sắc. Hai lần chàng bảo vệ ta, đánh tan vòng vây, ta đã nghĩ, chàng chắc hẳn từ nhỏ đã khổ cực luyện tập võ nghệ…”
Ta lải nhải rất lâu, như cách hắn thường hay làm. Nhìn thấy tai hắn đỏ bừng, khóe môi hắn cong lên nhưng vẫn e thẹn, ta mỉm cười, kiễng chân hôn nhẹ lên đôi môi mỏng của hắn:
“Tạ Tô Duẫn… Ta thích chàng lắm.”
Trong mắt hắn lập tức ánh lên niềm vui sướng.
Gió khẽ thổi, lá cây rụng đầy trời. Pháo hoa ban ngày bùng nổ giữa bầu trời rực rỡ. Xa xa, có tiếng trẻ con học đàn, âm thanh du dương lan tỏa. Góc phố ồn ào rộn ràng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT