Lệ Yên Nhiên đứng lặng người, chưa từng nghe ai nói với mình những lời này.
Lệ phi từng bước tiến gần hơn, từng câu từng chữ như đ.â.m thẳng vào tâm can nàng:
"Nương nương nghĩ rằng được thánh sủng nhất thời thì có nghĩa là tình yêu chân thành của bệ hạ sao? Đế vương vốn vô tình, ai cũng tưởng mình là ngoại lệ, nhưng nếu có ngoại lệ, người đó chắc chắn không phải là nương nương.”
"Nương nương có thể nhìn lại những người từng được sủng ái mà xem, giờ đây kết cục của họ ra sao? Bay cao thì ngã đau. Vị Lương phi trước ngươi, khi thất sủng đã hóa điên trong lãnh cung, tự cào nát mặt mình rồi đ.â.m đầu mà chết. Vị trước nữa, bị gả sang man di làm hòa thân, chẳng còn mảy may tung tích.”
"Trong hậu cung này, có được sự sủng ái của bệ hạ thì cùng lắm cũng chỉ là vinh hoa nhất thời. Hoàng hậu nương nương lại hiền từ, độ lượng. Chỉ khi được lòng Hoàng hậu, nương nương mới mong có thể sống yên ổn đến cuối đời trong cung."
Lệ Yên Nhiên giận dữ, hét lên:
"Ngươi nói nhăng cuội gì vậy?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play