Ngu Ấu Ninh ngoan ngoãn tránh sang một bên: “Công công đi giao thuốc cũng không muộn.”
Đa Phúc lắc đầu bất đắc dĩ. 
Tâm đề phòng của Thẩm Kinh Châu rất nặng, thường thì khi tắm rửa không ai dám lại gần.
Trên đời này, chỉ có Ngu Ấu Ninh dám cùng Thẩm Kinh Châu ngủ chung một giường. 
Đa Phúc chắp tay, thấp giọng cầu xin: “Có thể phiền điện hạ giúp nô tài mang vào không?” 
Ngu Ấu Ninh trợn tròn hai mắt, ngạc nhiên.
Đa Phúc mặt ủ mày ê: “Thuốc này đáng lẽ phải cho vào bể tắm, vết thương trên tay bệ hạ vẫn chưa khỏi, hôm nay còn phải phê duyệt tấu chương cả ngày, không biết vết thương có bị nứt ra không?” 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play