Mặt trời đã lên cao.
Ở Yên Vũ Châu thỉnh thoảng truyền đến tiếng mèo kêu nhỏ vụn.
Triệu Nhị vừa ôm mèo con, vừa cẩn thận cho mèo uống sữa.
Quay lại thấy Ngu Ấu Ninh đang chơi đùa vui vẻ với Lê Lê, Triệu Nhị không khỏi oán thầm.
“Điện hạ đừng cho nó ăn nữa, hôm nay Lê Lê đã ăn ba con cá khô, nếu ăn thêm sợ ngày mai không đi nổi đâu.”
Lê Lê như hiểu như không, không hài lòng “meo meo” một tiếng, nhưng tiếc là móng vuốt mềm mại không có chút khí thế nào.
Triệu Nhị khẽ hừ một tiếng, cười nhạo: “Trên đời này sao có một mẫu thân như vậy, ngay cả con mình cũng không thèm chăm.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT