Tuy hắn lỗ mãng nhưng không ngu xuẩn, biết rõ tình thế bất lợi đành phải bỏ lại chiến lợi phẩm, cắn răng nuốt hận, chật vật rút quân về đại trướng Đột Quyết.
Phụ thân ngồi thẳng trên lưng ngựa, dáng người cao lớn như một ngọn núi. Ông vươn tay xoa đầu ta, vẻ mặt tán thưởng.
Trong tình huống này, không ai thích hợp ra tay hơn ta. Dù sao thì ta chỉ là một bé gái, nếu Cáp Chỉ Nhi không thấy mất mặt thì cứ việc làm lớn chuyện lên thôi, khi đó cứ xem thử Khả Hãn Đột Quyết có vì như vậy mà thêm phần coi trọng hắn hay không!
Nữ tử kia được chúng ta cứu trở về, Đại ca đích thân hộ tống nàng trở về nhà. Đời trước, chính nhờ vào việc này mà thành toàn được một đoạn nhân duyên.
Trở về Ngọc Môn Quan, phụ thân đến phủ Thứ sử giao nhiệm vụ, còn ta và Nhị ca thì trở về phủ Tướng quân.
Nơi đây, đời trước ta từng canh cánh trong lòng, khát khao quay về nhưng chẳng thể nào trở lại được.
Dưới ánh trăng sáng vằng vặc, ta lặng lẽ ngồi trên mái nhà, phóng tầm mắt nhìn lên bầu trời đêm tĩnh mịch, trong lòng ngổn ngang trăm mối. Hết thảy mọi chuyện xảy ra lúc này tựa như giấc mộng hoang đường khiến ta sợ hãi chẳng dám tin. Ta sợ rằng chỉ cần nhắm mắt một lần nữa, tất thảy sẽ hóa thành hư không, ta vẫn chỉ là kẻ hấp hối nơi cung cấm, vùng vẫy trong tuyệt vọng mà thôi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play