Lý Mai còn ở đằng kia thở hổn hển, nhưng nàng cũng cảm giác được thân thể con gái từ ban đầu cứng rắn lạnh băng biến thành ấm áp cùng mềm mại.

Nàng nín thở vươn ngón tay đặt dưới mũi con gái, cảm nhận được hơi thở mỏng manh nhưng đều đều còn có ấm áp, bèn thở ra một hơi.

Lưu Đại Binh vẫn không yên lòng, tìm tới dây thừng buộc heo đem tay chân Lưu Đan Đan trói lên cây cột trên giường.

Sau một trận gây sức ép, vang lên tiếng gà gáy.

Lưu Đại Binh bị giằng co hơn phân nửa đêm, vừa mắng vừa bỏ đi ngủ trở lại, Lý Mai bởi vì lo lắng nên trực tiếp lưu lại bên giường con gái canh chừng.

Còn tưởng chuyện này qua rồi thì cũng thôi, ai ngờ Lưu Đan Đan nằm ngủ vẫn không tỉnh lại!

Thậm chí sau khi Lưu Đại Binh tỉnh ngủ giơ lên bàn tay thô to dùng sức tát Lưu Đan Đan hai bạt tai, máu mũi đều chảy ra nhưng nàng vẫn không mở mắt.

Nếu không phải nàng còn hô hấp, chỉ sợ Lý Mai đã ngất xỉu.

Thái độ Lưu Đại Binh cũng không biết một màn tối hôm qua lưu lại bóng ma tâm lý cho hắn hay không, khi Lý Mai đề nghị đưa Lưu Đan Đan vào bệnh viện, bị hắn trừng mắt liếc nói không được phí số tiền kia, sau đó khiêng cái cuốc đi ra ruộng, chính là không tính toán làm gì cứu tỉnh con gái mình.

Tiền tài trong nhà đều đặt trong sổ tiết kiệm, sổ tiết kiệm luôn bị Lưu Đại Binh cất giấu, người không có đồng nào Lý Mai chỉ biết khóc sưng mắt, sau đó thử qua nhà hàng xóm vay tiền – mặc kệ Lưu Đại Binh có thái độ gì, nàng không thể trơ mắt nhìn con gái xảy ra sự cố.

Vừa vặn Lý bà bà quay về trong thôn chuẩn bị tạ lễ cho tiểu thần tiên, biết được tình huống này Lý bà bà lập tức chạy tới Lưu gia, vạch mí mắt Lưu Đan Đan, vừa nhìn thấy tơ hồng dựng thẳng trong đồng tử thì đầu "oanh" một tiếng – Lưu Đan Đan rõ ràng biểu hiện như trúng tà!

Bác sĩ trừ bỏ cho uống thuốc chích thuốc thì làm được gì khác? Cần gì dùng số tiền kia! Lúc này đương nhiên đi tìm tiểu thần tiên!

Đối với Lý bà bà "ưu ái", Ngụy Diễn đương nhiên vui lòng tiếp nhận.

Đương nhiên hắn cũng không phải vì kiếm tiền mà không để ý chuyện gì, nếu quả thật chỉ là mắc bệnh bình thường, tự nhiên nên đi tìm bác sĩ cho thỏa đáng, nhưng nghe Lý Mai thuật lại, Ngụy Diễn liền biết Lưu Đan Đan trúng tà. Ở trước kia còn chưa có khái niệm "bệnh tâm thần", rất nhiều người xuất hiện hành vi khác thường đều bị gọi là "trúng tà", nhất là ở cổ đại, rất nhiều người sau khi tinh thần bị kích thích thì xuất hiện một ít hành vi dị thường đều bị phân loại là trúng tà, ngay sau đó sẽ xuất hiện nhiều chuyện "trừ tà" xem mạng người như cỏ rác.

Cho nên theo thời đại thay đổi, "kinh nghiệm của thế hệ trước" cũng đang phát triển.

Mặc dù nói nhiều khi nông thôn đại biểu cho sự lạc hậu, vô tri cùng ngu muội, nhưng ở trong thế hệ trước kỳ thật cũng âm thầm truyền lưu không ít "kinh nghiệm" mà người hiện đại không thể giải thích lại có dấu vết mà lần theo.

Tỷ như phương pháp lật mí mắt nhìn xem giữa nhãn cầu có tơ hồng dựng thẳng hoặc là chữ nhân trong tiếng Trung, chính là phương pháp đơn giản nhất để xác nhận.

- Các cô còn đụng phải người đốt giấy tiền vàng mã sao?

Nghe Tương Điềm nói qua, Ngụy Diễn biết càng nhiều khâu nhỏ, hắn nhìn Ngụy Nhạn:

- Nhạn Nhạn, vì sao em không nói cho anh biết?

Ngụy Nhạn bị ánh mắt nghiêm túc của Ngụy Diễn làm rùng mình, theo bản năng đáp:

- Em không có để ý, cho nên..

Ngụy Diễn nói:

- Người là vạn vật chi linh, hết thảy vật thể hình người đều dễ dàng tụ âm tập phách, mà giấy người bởi vì chất liệu đặc thù, lại càng dễ hình thành "linh", đây là vì sao mọi người sẽ đốt giấy người cho người đã mất làm người hầu. Dựa theo tình huống đêm qua các cô gặp được, giấy người là đốt cho người chết, nhưng chỉ mới đốt một nửa bị Lưu Đan Đan đụng chạm vào, nàng chẳng những đụng vào, hơn nữa còn hủy diệt rồi, vì thế dựa theo "quy củ", Lưu Đan Đan phải bồi thường, vừa lúc Lưu Đan Đan hủy diệt là một nữ tính mặc váy, cho nên đối phương liền trực tiếp làm cho Lưu Đan Đan thay thế.

Nghe tới đây Ngụy Nhạn hít sâu một hơi lạnh, nàng bị một loạn lời nói của Ngụy Diễn làm sợ ngây người:

- Sao, làm sao có thể..

Cùng lúc bởi vì từ nhỏ đã được khoa học giáo dục làm cho nàng cảm thấy đây là lời nói vô căn cứ gò ép, nhưng khi nhìn qua tình huống của Lưu Đan Đan, nàng lại không thể dùng khoa học giải thích.

- Tôi nhớ được giấy người được vẽ thật thô, chỉ là vài đường nét, lại không tinh tế, không cần phải làm cho Đan Đan nàng..

Tương Điềm cắn môi, lắp bắp giải thích.

- Chính vì dùng tay vẽ ra cho nên càng thêm phiền toái, bình thường trong cửa hàng bán đều là in ấn, chỉ có tâm không có thần, loại này đại đa số là cầu tâm lý an ủi, nhưng tự tay vẽ ra thì không giống vậy, tương đương với người vẽ đưa một bộ phận "khí" cùng "nguyện" đều chú ý vào trong nét bút, bởi vậy sau khi trúng chiêu, vấn đề cần nghiêm trọng nhiều lắm.

Ngụy Diễn cắt đứt lời của nàng:

- Trên thực tế, tối hôm qua lúc Nhạn Nhạn về nhà trên người nàng liền mang theo âm khí, như vậy trên người cô cũng có. Nhưng chút âm khí kia không tạo thành ảnh hưởng cho cô, đêm qua hẳn có người giúp cô loại trừ qua.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play