Nói rồi, ông vui vẻ từ từ đưa tay ra, cố gắng với lấy số tiền trên bàn.
Lan Đình khẽ mím môi, lập tức vươn tay ra, “chát” một tiếng đánh vào mu bàn tay của Thời Đại Tráng, cô nhẹ nhàng nhìn ông và Vương Đào, khiến nụ cười của hai người đông cứng lại. Họ đành ngượng ngùng thu tay về.
“Nhà này có phải do hai người quyết định không?”
Ba mẹ Hà nhìn nhau, im lặng không nói gì.
Mặt Thời Đại Tráng và Vương Đào lúc đỏ lúc trắng, cuối cùng Vương Đào lí nhí nói, “Con mới là người quyết định.”
Lan Đình thu ánh mắt lại. Hai người này đúng là “nhớ ăn mà không nhớ đau.” Buổi chiều còn sợ đến tái mét, thế mà bây giờ đã dám định đoạt chuyện của cô.
Không để ý đến họ nữa, Lan Đình đẩy số tiền lại, “Tiền này còn phải trừ chi phí nguyên liệu, mua nguyên liệu cũng phải trừ một phần. Hôm nay mới là ngày đầu, sau này còn nhiều việc cần dùng tiền, cứ để mỗi tháng tính một lần đi!”
Hiện tại cô còn nhỏ, muốn làm sổ tiết kiệm cũng khó, mà mang tiền bên người hàng ngày cũng không thực tế. Hơn nữa, với tính toán của Thời Đại Tráng và Vương Đào nhắm vào số tiền này, cô thà để tiền cho Hà Tằng giữ còn hơn.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT