Buổi chiều trôi qua rất nhanh.
Trên đường về nhà sau giờ làm, tài xế Triệu Nhiên lái xe ở phía trước, Lan Đình ngồi ở ghế sau, tay cầm điện thoại lắng nghe người bảo mẫu báo cáo. Khóe môi cô khẽ cong lên.
[“Tiểu Vân Đóa rất ngoan, không quấy khóc cũng chẳng làm phiền, tôi chưa từng gặp đứa bé nào ngoan như vậy.”]
Người bảo mẫu tên Trình Tố Tâm đứng bên cạnh chiếc giường nhỏ, nhìn Tiểu Vân Đóa đang ngủ với gương mặt ửng hồng, bất giác nở nụ cười tràn đầy yêu thương. Thật sự quá ngoan!
Lan Đình gật đầu, cảm thấy đó là điều hiển nhiên. Con của cô tất nhiên phải là tốt nhất.
Khi Thời Nguyên Bảo lên xe, nhìn thấy Lan Đình ngồi phía sau, trên gương mặt thoáng hiện nụ cười, ánh mắt cậu khẽ dao động. Miệng ngọt ngào gọi một tiếng, “Chị.”
Lan Đình vẫn đang chăm chú nhìn bức ảnh Tiểu Vân Đóa mà Trình Tố Tâm gửi qua, nhẹ đáp một tiếng, nụ cười dịu dàng, “Ừ, mệt không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play