Vừa vào doanh trại, Lan Đình và đồng đội nhanh chóng đi tắm rửa. Thay bộ quần áo sạch sẽ, ai nấy đều cảm thấy tinh thần phấn chấn hơn nhiều.
Hồ Na mượn thuốc men từ bệnh viện quân khu để cẩn thận xử lý lại vết thương của Trương Tư Viễn:
“Vết thương không sâu, dưỡng khoảng nửa tháng là khỏi.”
Trương Tư Viễn gật đầu, cười nói:
“Từ khi Lan Đình gia nhập đội, những vết thương chúng ta phải chịu cũng nhẹ hơn nhiều, nhiệm vụ thì dễ dàng hơn hẳn.”
Vừa dứt lời, Đường Trạch cười lạnh một tiếng:
“Cho nên cậu muốn lười biếng, đúng không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play