Lan Đình bước xuống xe, hất cằm về phía Cố Cảnh Hoài. Không hiểu sao, anh ta đưa tay ra nhận lấy chiếc xe, lặng lẽ đi theo sau cô. Nhìn bóng lưng Lan Đình và chiếc xe đang dắt trong tay, mặt anh ta đen như mực. Anh ta tự trách: “Đúng là tự tay gây họa!”
“Lan Đình, em có muốn đi thăm ba không?”
Lan Đình dừng bước, quay đầu lại, nở nụ cười nửa miệng:
“Anh chắc chứ? Anh thực sự muốn tôi đến?”
Cố Cảnh Hoài lập tức câm lặng. Đúng vậy, với tính khí của cha anh ta hiện tại, chỉ cần nhìn thấy Lan Đình – người đã lấy đi công ty – có khi ông lại bị kích động đến chết thật. Anh ta thầm than, tự trách bản thân bốc đồng. Chờ cả buổi mà chẳng làm được gì, lại còn giúp Lan Đình dắt xe.
Khi họ đến cổng tứ hợp viện, Thời Nguyên Bảo đã đứng chờ sẵn. Cậu mở cửa, thấy Lan Đình và Cố Cảnh Hoài, lập tức nở nụ cười ngọt ngào:
“Chị! Chị về rồi!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play