Cố Triều tức đến đỏ bừng mặt, ngón tay run rẩy chỉ thẳng vào Cố Cảnh Hoài:
“Đồ ngu!”
Ông đã nghĩ trăm phương ngàn kế để đưa Lan Đình trở về nhằm củng cố Cố Thị, nhưng cái đồ ngốc này lại dâng cổ phần của mình cho Lan Đình! Sao ông lại nuôi ra được một đứa con ngu ngốc đến vậy!
Cố Cảnh Hoài nhún vai, thở dài cam chịu. Anh ta đã khuyên, đã đưa thuốc, còn có thể làm gì được nữa? Nếu anh ta không muốn, liệu cổ phần có thể bị ép buộc chuyển đi không? Trong lòng anh ta nghĩ thầm, nếu ba anh ta từng chứng kiến Lan Đình động tay động chân, chắc chắn sẽ không dễ dàng lớn tiếng như bây giờ.
Lan Đình chống cằm, nụ cười nhàn nhạt trên môi khi nhìn vẻ mặt tức giận đến lồng lộn của Cố Triều. Tâm trạng cô lúc này khá tốt:
“Hôm nay tôi đến đây cũng không phải chuyện gì to tát, chỉ là, các vị cũng thấy đó, sức khỏe của Chủ tịch Cố không tốt, làm sao có thể quản lý công ty với một cơ thể như vậy?”
Cô đưa tay chỉ về phía Chu Vĩ đang đứng bên cạnh:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT