Đình đi xa, mở miệng nhưng không dám nói lời nào để cầu xin.
Chu Tễ Bạch gọn gàng thu lại những tài liệu trên bàn, mỉm cười nhìn Chu Tồn An, người đang tối sầm mặt mũi, “Ngày mai, giờ này, tôi đợi cậu ở ga tàu. Làm ơn đến đúng giờ.”
“Nếu trễ thì không ai chờ đâu.”
Dương An đứng dậy, uể oải duỗi người, quay sang Cố Cảnh Hoài, “Cố Thị là của đại ca chúng tôi. Anh sớm lo tìm việc mà kiếm sống đi, ở đây không nuôi kẻ ăn không ngồi rồi.”
Hồ Vi bước tới, vỗ nhẹ vào mặt Chu Tồn An, cười khẩy, “Tôi tò mò không biết sau chuyến đi này, cậu còn giữ được cái mặt này không. Tiếc thật đấy, tại sao cậu lại không biết điều cơ chứ?”
Chu Tồn An đỏ mặt vì xấu hổ và tức giận. Anh ta cố gắng đứng dậy, mím chặt môi. Không ngờ Lan Đình lại đi ngược hoàn toàn lẽ thường, bắt anh ta đi đào mỏ. Đúng là sỉ nhục lớn nhất trong đời!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT