Cố Cảnh Hoài nhìn ánh mắt lạnh lùng của Lan Đình, cười ngượng ngùng, “À, cái đó... tôi chỉ tiện đường qua đây, ghé xem cô thế nào thôi.”
Hừ. Lan Đình khẽ cười khẩy, quay đầu sang đối diện với nụ cười vẫn dịu dàng của Chu Tồn An. Anh ta đưa tay ra, “Cô Thời, lâu rồi không gặp.”
Lan Đình cúi đầu nhìn bàn tay đưa ra trước mặt, ngước mắt nhìn nụ cười không chạm đến đáy mắt kia, rồi quay đầu tự mình bước đi. Ánh mắt của Chu Tồn An thoáng tối lại.
Cố Cảnh Hoài bĩu môi, giơ tay che miệng, nghiêng đầu nói nhỏ với Chu Tồn An, “Nhìn xem, cô ấy lúc nào chẳng thế, lạnh như băng, đến cả bố mẹ tôi còn bị đối xử thế này cơ mà.”
“Cũng chẳng hiểu nhà họ Thời nuôi kiểu gì mà ra được cô ấy như vậy.”
Chu Tồn An thu tay về, cười nhẹ, “Không sao, chúng ta cứ theo sau cô ấy!”
Cố Cảnh Hoài có chút muốn rút lui, “Thật sự phải theo à? Nhỡ bị đánh thì hy sinh này hơi lớn đấy!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT