Cố Triều lau nước mắt cho Điền Vi, bật đèn trong phòng rồi ra mở cửa. Thấy Lê Lạc đứng bên ngoài, ánh mắt ông thoáng sâu lắng hơn.
“Lê Lạc? Con về rồi à! Lan Đình không làm khó con chứ?”
Điền Vi vén chăn, vội vàng bước xuống giường. Bà đi đến, nắm tay Lê Lạc, ánh mắt lo lắng nhìn con từ đầu đến chân.
Lê Lạc mỉm cười, lắc đầu:
“Không đâu, mẹ.” Cô ấy đỡ Điền Vi ngồi xuống sofa trong phòng ngủ. “Thật ra, Lan Đình rất dịu dàng, cô ấy không làm khó con chút nào.”
Điền Vi thở dài:
“Con đúng là quá hiền lành.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT